Chuyển đến nội dung chính

Nguyễn Bính 2

Hà nội ba mươi sáu phố phường,
Lòng chàng có để một tơ vương .
Chàng qua chiều ấy qua chiều khác,
Góp lại đường đi, vạn dăm đường .

Nhà ấy hình như có mặt trời,
Có rừng có suối có hoa tươi;
Bao nhiêu chim lạ, bao nhiêu bướm ?
Không! Có gì đâu, có một người .

Chân bước khoan khoan, lòng hỏi lòng:
--Có nên qua đấy nữa hay không ?
Không nên qua đấy, nên qua đấy ,
Không: Nhớ làm sao! Qua mất công .

Có một chiều kia anh chàng si
Đến đầu phố ấy bỗng ngừng đi:
--Hai bên hàng phố hình như họ ...
Đi mãi đi hoài có ích chi ?

Đem bao hy vọng lúc ra đi,
Chuốc lấy buồn thương lúc trở về .
Lòng mỗi lần đi lần bão táp,
Mỗi lần là một cuộc phân ly .

Chàng đau đớn lắm, môi cắn môi;
Răng cắn vào răng, lời nghẹn lời:
--Hờ hững làm sao! Mê đắm quá!
Trời ơi! Cứu vớt lấy tôi! Trời!

Chao ơi! Yêu có ông Trời cứu!
Yêu có ông Trời khóa được chân!
Chàng lại đi về qua phố ấy,
Mấy mươi lần nữa và vân vân ...

Chàng đi mãi, đi đi mãi,
Đến một chiều kia, đến một chiều
Phố ấy đỏ bừng lên: Xác Pháo,
Yêu là như thế ? Thế là yêu ?

Hà Nội ba mươi sáu phố phường,
Lòng chàng đã dứt một tơ vương .
Chàng qua chiều ấy qua chiều khác ....
Ô! Một người đi giữa đám tang .

Hết Bướm Vàng

Tác giả: Nguyễn Bính
Anh trồng cả thảy hai vườn cải 
Tháng chạp, hoa non nở cánh vàng. 
Lũ bướm láng giềng đang khát nhụy 
Mách cùng gió sớm, rủ rê sang. 

Qua đậu tầm xuân, thấy bướm nhiều 
Bướm vàng vàng quá, bướm yêu yêu, 
Em sang bắt bướm vườn anh mãi 
Quên cả làng Ngang động trống chèo . 

Cách có một hôm em chẳng sang 
Hôm nay rã đám ở làng Ngang 
Hôm nay vườn cải, hoa tàn hết 
Em hỡi từ nay hết bướm vàng! 

Năm sau vườn cải nở hoa vàng 
Bướm lại sang mà em chẳng sang 
Thui thủi một mình anh bắt bướm 
Trống trèo thưa thớt đám làng Ngang. 

Em đã sang ngang với một người 
Anh còn trồng cải nữa hay thôi ? 
Ddêm qua mơ thấy hai con bướm 
Khép cánh tình chung ở giữa trời

Hoa Cỏ May

Hồn anh như hoa cỏ may
Một chiều gió cả bám đầy áo em
.

Một Nghìn Cửa Sổ

Tác giả: Nguyễn Bính
Một nghìn cái cửa sổ
Đều khép vào đêm qua
Một nghìn bàn tay ngà
Đã thò ra cửa sổ

Một nghìn cái cửa sổ
Đều khép vào đêm nay
Lại nghìn cái bàn tay
Ấy thò ra cửa sổ

Hỡi nghìn cái cửa sổ
Rồi khép vào bên trong
Có thấu tình ta không?
Có thấu tình ta khổ?

Đêm qua và đêm nay
Và nghìn đêm về trước
Tôi đi trên phố này
Tôi đi trên phố khác

Để mở những bàn tay
Của những nàng gái đẹp
Để muốn rằng đêm nay
Cửa ai buồn chẳng khép

Cửa ai buồn chẳng khép
Cho lòng ta đêm nay
Để lòng ta đêm nay
Mất một người gái đẹp

Cửa hàng nghìn khép lại
Tất cả một đêm nay
Có lòng ta rồ dại
Mở ra muôn ngàn ngày....

Mưa

Tác giả: Nguyễn Bính
Nhá tối còn hơi rõ mặt người
Rào rào nghe rạng tiếng mưa rơi
Bước chân ngang ngõ đi vồi vội
Buồn ép vào đây ở với tôi?

Mưa thế mà to chảy nước sân
Giọt gianh dài xuống những dòng ngân
Từng con bong bóng lanh chanh nổi
Như mộng đời tôi vỡ vỡ dần

Tối mịt không còn trông thấy mưa
Chỉ còn nghe thấy tiếng mưa thưa
Trong hơi chăn ấm như hơi nắng
Ngủ chẳng về cho, ngủ giả vờ

Mộng tan tành quá, đời tan tác
Hết cả thương em, cả nhớ nàng
Mưa cứ dẳng dai thì đến sáng
Vườn cam lại rụng ít hoa cam

Sáng mai không có việc gì làm
Có việc ra vườn nhặt cánh cam
Rồi thắp hương lên làm Nguyệt lão
Se mùi thơm lại với mùi thơm....

Nhà Tôi

Tác giả: Nguyễn Bính
Nhà tôi có một vườn dâu 
Có giàn đỗ ván, có ao cấy cần. 
Hoa đỗ ván nở mùa xuân 
Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm. 
Em tôi là gái mười lăm 
Quét sân, chạy chợ, chăn tằm sớm trưa . 
Thầy tôi dạy học chữ nho 
Dạy dăm ba đứa học trò loanh quanh. 
Có gì, tiếng cả nhà thanh (1) 
Cơm ăn đủ bữa, áo lành đủ thay . 
Còn tôi sống sót là may 
Mẹ hiền mất sớm, trời đầy làm thơ . 
Con tằm được mấy tiền tơ 
Chao ơi, mà ước mà mơ lấy nàng. 
Giàu sang kiếm chốn giàu sang 
Vẫn tin tưởng chứ là nàng yêu tôi . 
Mấy khoa thi chót thầy ơi 
Thầy không thi đỗ để rồi làm quan, 
Để rồi lắm bạc, nhiều vàng 
Để cho con lấy được nàng, thầy ơi! 
Nàng về làm dâu nhà tôi 
Vườn dâu có thẹn với đôi tay ngà . 
Ai thề như mới hôm qua 
Lấy nhau không được chẳng thà chết đi . 
Nhưng thôi nói nữa làm gì 
Thế gian chán vạn kẻ thề có sao ? 

Nhà tôi không bán vườn dâu 
Tháng hai giàn đỗ bắt đầu ra hoa . 
Sang năm tôi phải về nhà 
Đợi xem vườn đỗ ra hoa có nhầm? 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bao Thanh Thiên Ba hồi trống giục

Xuống biển khó tìm được nước ngọt Lên U Sơn mà chẳng thấy mây  - Lần này Bao Chưởng đến đây chỉ muốn kể một câu chuyện thôi. - Chuyện của Bao Đại Nhân chắc là hay lắm :) ahihi Nước nhỏ thì làm gì có ngoại giao. Ông nào coi Bao Công chắc đều thấy nhiều pha chém gió rất gay cấn giữa Bao Chửng với (vs) bị cáo và những người liên quan. Mọi vụ án BC đều giải quyết được hết. Hầu hết vụ án đều khiến mn tâm phục khẩu phục, kể cả tên sát nhân nhiều khi cũng được yên trí mà ra đi ko phải kêu gào cay cú oan ức. Mn ai coi kỹ lại BC có thể thấy nhiều vụ án rất hay mà khiến cho hơn 200 tập phim ko hề nhàm chán. Mỗi vụ án đều có những tình tiết, nhân vật mới thể hiện nhiều khía cạnh của phủ Khai Phong lẫn phạm nhân. Không phải vụ án nào BC cũng có quyền hạn để xử hoặc là phải nhờ cậy rất nhiều như Bát Hiền Vương, Hoàng Thượng như vụ Ba hồi trống giục xử xứ thần nước Liêu. Có những vụ mà BC còn phải giả từ quan và có thể coi như vụ án cuối cùng trong sự nghiệp BC. Đó là vụ ly miêu hoán chú...

Mặt trời xanh của tôi

Đã có ai lắng nghe Tiếng mưa trong rừng cọ ? Như tiếng thác dội về Như ào ào trận gió. Đã ai lên rừng cọ Giữa một buổi trưa hè Gối đầu lên thảm cỏ ? Nhìn trời xanh lá che... Đã có ai dậy sớm Nhìn lên rừng cọ tươi ? Lá xoè từng tia nắng Giống hệt như mặt trời. Rừng cọ ời rừng cọ ! Lá đẹp, lá ngời ngời Tôi yêu, thường vẫn gọi Mặt trời xanh của tôi ! NGUYỄN VIẾT BÍNH

Bè xuôi sông La

Bè ta xuôi sông La Dẻ cau cùng táu mật Muồng đen và trai đất Lát chun rồi lát hoa Sông La ơi sông La Trong veo như ánh mắt Bờ tre xanh im mát mươn mướt đôi hàng mi Bè đi chiều thầm thì Gỗ lượn đàn thong thả Như bầy trâu lim dim Đằm mình trong êm ả Sóng long lanh vẩy cá Chim hót trên bờ đê. Ta nằm nghe, nằm nghe Giữa bốn bề ngây ngất Mùi vôi xây rất say Mùi lán cưa ngọt mát Trong đạn bom đổ nát Bừng tươi nụ ngói hồng Đồng vàng hoa lúa trổ Khói nở xoà như bông